Thứ Bảy, 20 tháng 3, 2010

Buồn ….!











____________Tác giả : Du Khúc Tâm.
Buồn lắm em ơi em có biết ?
Nhớ em nhiều nhưng em có nhớ gì tôi
Một mình nơi đây trong trống vắng ấy
Tôi cố tìm bóng dáng người yêu
Nụ cười , ánh mắt , bờ môi...
Xa vời quá , mà sao mơ hồ lắm ...
Bởi tôi biết cuộc tình ấy đã dần phai nhạt
Từ một chiều người nói ra đi
Tình yêu ấy có còn trọn vẹn ?
Khi nỗi nhớ , niềm thương chỉ còn ở riêng tôi
Từng tháng năm ta chờ trong nỗi nhớ,
Chờ một người chẳng biết đợi mong
Nhưng vẫn thế , tình tôi vẫn thế
Vẫn yêu người , yêu lắm người ơi !
____________06/08/2008.
____________Du Khúc Tâm.

_______________--_______________

Nhạt nắng , hoàng hôn buồn rơi xuống
Từng ngày dài còn lại mình tôi
Nỗi nhớ , hạnh phúc , lang thang hay sự đơn độc ...
Tham lam ôm phần tất cả về tôi ...
____________Du Khúc Tâm.

Thứ Ba, 16 tháng 3, 2010

Không đề I











___________Tác giả : Du Khúc Tâm.
Đừng nhé những buổi chiều không hẹn !
Với nỗi buồn nấc nghẹn trong tôi
Còn đó những con đường chật chội
Dìu ta về nỗi nhớ đơn côi
Như còn đó những chiều tan học
Đưa em về hương tóc còn vương
Con đường ấy dường như ngắn lại
Để ta thôi nhìn tóc em bay
Cứ thế tháng ngày vẫn trôi mãi
Ai đâu ngờ mình sẽ chia tay
Chỉ còn bao nhiêu là kỷ niệm
Theo ta về giữa giấc chiêm bao
Nơi này ta buồn em có biết
Vẫn chúc nơi ấy em bình yên .
___________09/06/2008
___________Du Khúc Tâm.

_____________--______________

Mưa rơi xuống từng giọt ta nghe lạnh
Lạnh tâm hồn hay lạnh bờ môi
Nhưng điều đó cũng thành vô nghĩa
Bởi ta còn ấm áp chiều qua …
___________09/06/2008.
___________Du Khúc Tâm.

Thứ Tư, 10 tháng 3, 2010

Nhật ký hay hồi ký ….








__________Tác giả : Du Khúc Tâm .
“….Và bắt đầu tôi viết....
Viết cho khoảng đời tôi đã bước qua
Những vui buồn , yêu thương nay thành kỷ niệm
Điều tôi muốn nhớ hoài chẳng muốn quên ,
Rồi mai sau có ngồi nhớ lại
Vẫn tha thiết yêu những tháng ngày đã qua …”
__________Ngày ... tháng ... năm ...
__________Du Khúc Tâm.

Thứ Ba, 9 tháng 3, 2010

Những khởi nguồn giản dị ...









Raxun Gamzatốp trong "Đaghet xtan của tôi" đã nói : " Giống như ngọn lửa bốc lên từ những cành khô,tài năng bắt nguồn từ những tình cảm mạnh mẽ của con người "." Thơ sinh ra từ tình yêu và lòng căm thù, từ nụ cười trong sáng hay từ những giọt nước mắt cay đắng".

Thứ Bảy, 6 tháng 3, 2010

E àh ! mình cùng buông tay ra nhé ...!

E à !....,A buông tay E ra nhé ..."

"E thì không sao nhưng A thì... buông tay E ra A sẽ mất đà và ngã đấy...A sẽ đau …”

Không sao đâu,A ngã rồi A sẽ lại đứng lên được thôi, tin A đi mà, A buông tay E ra đây..."

"Sao cả 2 lại cùng ngã thế này hả E? E không sao chứ, E đứng lên đi"

"E đau không? nắm lấy tay A và đứng dậy nào, nhanh lên..."











"Sao A còn chưa đứng lên?"

"Vậy sao E lại quay lại?"

"Quay lại để chờ A đứng lên rồi đi"

"E đi đi... không là sẽ không bao h E đi được nữa đâu"

"Vậy em không đi nữa nhé..."

"Không được còn nhiều thứ đang chờ E, E cứ đi đi"

"Còn A..."

"A không sao, tin A 1 lần nữa đi mà"











A sẽ không bao giờ đứng dậy được đâu, nhưng A buộc phải buông tay E ra thôi, để cho E tự do trên còn đường của mình, không còn phải lo lắng cho A nữa, E à, không ai thay thế được E đâu, chúc E đạt được những j E muốn, đừng quên A E nhé!E à ... biết không .. A đang đứng trên bờ vực ... sâu quá ... thăm thẳm !

A không biết khi A trượt chân ngã xuống ... E có kéo chặt tay A lại không ?

Hay E à .. buông tay A ra nhé .. để A rơi xuống ...
Để A ở dưới đó mãi mãi .. và không gặp lại E nữa !
A chôn kín tình cảm này lại nhé ... A mang the0 tình yêu A dành cho E .. xuống bờ vực ấy E nhé...?


A nhắm mắt lại và A không nhìn thấy gì đâu ...
A sẽ khôg thấy E ở đâu cả .. và cũng không thể chạy đi kiếm E như lúc xưa ...
Mình đánh mất nhau phải không E?


Mơ hồ quá tình cảm đôi ta ...
E có thực sự cần A không ??
A chẳng thể chắc chắn điều gì ... A chỉ biết A yêu E! Yêu thật sự và không dối trá!

A đau quá ... nhưng biết nói thế nào đây cho E hiểu ....
A buông tay .. A chấp nhận mất E ... để E hạnh phúc !
A xin lỗi nhé .. chỉ vì A yếu đuối ... A quá sợ mất E ..
Nhưng thôi .. lần này A chấp nhận mà .. để E có thể tìm kiếm một hạnh phúc riêng cho E và xứng đáng với E...









Còn A .. A xin lỗi .. nhưng hãy cứ để tình cảm của A được chôn chặt mãi ... và được yêu E trong lòng A ... như thế ... có lẽ A sẽ không cảm thấy hối hận !
A yêu E quá ... và cứ mỗi lần đối diện với E .. A chỉ muốn ôm chặt lấy E ..
Để A biết E vẫn còn cần đến A .. và vẫn yêu A ....
Nhưng không thể phải không E ....
A xin lỗi ... nhưng A yêu E ....

-------
Mình ....

Ngừng yêu nhau E nhé !
Mình ngừng yêu nhau E nhé ... để một ngày nào đó A được thấy E cười ...
Mình ngừng yêu nhau E nhé ... để E không lảng tránh A như thế nữa ...
Mình ngừng yêu nhau E nhé ... để E không phải buồn phiền mãi nữa ...
Mình ngừng yêu nhau E nhé ... để E không còn trách nhiệm với A nữa ...
Mình ngừng yêu nhau E nhé ... để E không mất tự do như thế nữa ...
Mình ngừng yêu nhau E nhé ... để E có thể kiếm ai đó quan tâm E hơn A ...
Mình ngừng yêu nhau E nhé ... để E đừng phải nghĩ ngợi gì về A nữa...

A đã cố nén lại .. không buồn nữa ... A làm được mà .. nhưng A đau lắm .. đau ở đây .. ở trong lòng A này ....

A đã cố chờ đợi E ... như mọi ngày .. như mọi ngày E vẫn ở bên A ...


A đã cố tự nhủ E bệnh rồi .. E mệt lắm và nên thông cảm cho E .. nhưng A đau lắm ...

A đã cố không nghĩ về E nữa ... nghĩ cho A nhiều hơn một chút .. nhưng A...
A vẫn muốn có E như lúc trước mãi ...

A muốn vượt qua thời gian này quá ... thời gian không có E ở bên cạnh A ... buổi sáng ... ra chơi ... buổi chiều và lúc ra về ...

A đang cố gắng tập sống không có E như thế ... mà sao A lại đau quá ... A muốn khóc thét lên ... nhưng A không thể ...
A sẽ ổn mà .. rồi dần dần A sẽ không như thế nữa ... và A cũng không níu kéo E nữa ...

A buông tay E E nhé ... để E cảm thấy hạnh phúc và thoải mái hơn ...

A biết điều đó quá khó khăn với A... và A cũng không chắc chắn A có thể vượt qua không .. nhưng A làm thế E nhé .. nếu thế thì E sẽ không bùn nữa phải không E ?



A tự nhủ A không sao mà .. A có thễ ngồi một mình .. A có thể đi một mình .. A có thể ra về một mình .. và A có thể sống một mình .... A ổn mà ...



Ừ thì ... A buông tay E nhé .......!

A là người buông tay E ra...nhưng A lại hận E...

E đã nắm chặt tay A.....rồi lại còn nắm tay người khác...để tuột tay A...
A đứng lặng...rồi E quay lại cứ như vô tình để tuột mất tay A...

E lại giữ chặt tay A ...Kéo A chạy theo E...nhưng rồi lại để lõng tay A....để bây giờ...A đứng lại nhìn E đi mất...

Sao E ác thế...nếu đã biết hok thể nắm tay A thật chật thì sao lại còn quay lại ...
vì sao lại cố giữ lấy A...vì sao vậy ... vì sao vậy E ?????



Nhưng mà dù sao... A cũng buông tay ra mất rồi... A ngã... A đau... nhưng A sẽ đứng dậy... mạnh mẽ hơn E à!